Bé Dương - Trong bài thơ “Dưới chân đồi Chu Pao” của nhà thơ Lâm Hảo Dũng, viết về trận đánh trên Quốc Lộ 14 dẫn vào Kontum trong Mùa Hè Đỏ Lửa 1972, có hai câu: “Chu Pao ai oán hờn trong gió, Mỗi chiếc khăn tang một tấc đường”.
Phan Hạnh - Tôi từng là lính, mà lính nào chẳng nhậu. Không tiền nhậu vì chưa lãnh lương thì nhậu ghi sổ Câu Lạc Bộ, lãnh lương rồi thì trả. Người ta nói "tiền lính tính liền" là vậy. Các quan uống rượu mạnh Rémy Martin, Johnny Walker. Lính nghèo chỉ nhậu la de Con Cọp.
Ngô Minh Hằng - Trường chúng tôi dạy học là một ngôi trường tiểu học không lớn, có tất cả 10 lớp buổi sáng và 10 lớp buổi chiều. Sau tháng Tư năm 1975 trường được điều hành bởi một chị Hiệu trưởng còn trẻ cỡ tuổi chúng tôi và một chị Hiệu phó lớn hơn chúng tôi chừng mươi tuổi.
Dư Thị Diễm Buồn - Mặt trời đã ngã về hướng tây, cơn nắng cuối mùa đông vẫn còn chập chờn trên cỏ cây hoa lá, và ngọn gió lành lạnh làm giùn mình nổi ốc khi quét lên da thịt. Nhưng cây cối ở vườn sau, ngõ trước đã nhú mầm để đâm chồi nẩy lộc khi tiết trời chớm vào xuân.
Phạm Tín An Ninh - Một đám con nít sáu mươi - Gặp nhau bỗng thấy nhớ trời đất xưa - Nhớ ngôi trường cũ dưới mưa - Nhớ thầy nhớ bạn nhớ giờ ra chơi
Hai Hùng SG - Tựa bài này tui biết có nhiều ông đi Lính ngày xưa sẽ cho tui bị khùng, làm lính thì hàng ngày đối diện với nguy hiểm, cái mạng mình khi ra trận thì sống chết hồi nào chẳng hay, súng đạn và đủ thứ “Đồ chơi” khác đầy mình thì sợ ma cái giống gì,...
Cỏ Biển - Bầu trời còn mù sương, mới đầu mùa đông mà thời tiết đã lạnh quá, Miền Nam chưa từng bao giờ gặp cái lạnh như vầy, mọi người nói thời tiết bỗng trở nên khắc nghiệt vì thành trì vững chắc chống lại bọn cộng phỉ ở Miền Nam đã sụp đổ ...
Tiểu Tử - Trong ngôn ngữ thông thường miền Nam Việt Nam trước tháng tư 1975, tiếng “ngụy” nghĩa là “giả” ít thấy có ai dùng tới. Cái gì không phải thứ thật, không phải thứ “chánh cống”, không phải thứ “có cầu chứng tại tòa”...
Điệp Mỹ Linh - Nhạc “Ngụy” bị cấm, nhạc “cách mạng” thì cứ bao nhiêu bài đó, đàn hát hoài đến nhàm! Nhưng điều khó xử là Trực nhất quyết không đàn hoặc hát nhạc “cách mạng”!
Tiểu Tử - Cái làng nhỏ đó nằm gần biển Manche, cách thành phố Etretat (miền bắc nước Pháp) độ 10 km. Trong làng có chừng năm chục nóc gia nằm chùm nhum lại thành một khu, trừ một cái nhà nằm rời xa một mình về phía biển.
Phạm Tín An Ninh - Nhờ bài thơ với bốn câu mở đầu không đâu vào đâu này, tôi bất ngờ nhận được điện thư của một người có tên Van Loubet từ một nơi nào đó gởi ngợi khen và hỏi tôi có phải là cậu bé nhà quê ngày xưa vào Nha Trang,...
Đỗ Duy Ngọc - Hắn là người sống nguyên tắc, đúng giờ giấc và đúng hẹn. Đó là những đức tính hắn có được nhờ thời gian hơn mười mấy năm sống trong cô nhi viện của một chủng viện công giáo. Ra đầu ngõ, cô Ba cà phê chào hắn: Thầy Tư hôm nay đi làm sớm thế?
Phương Lan - Anh là hàng xóm của tôi, cùng trong một con hẻm nhỏ, nhà anh ở đầu xóm, phía trước có giàn bông giấy màu tím, nhà tôi ở giữa xóm, phía đối diện, sau lưng nhà là khu đất trống.
Nguyễn Tấn Ích - Huy gặp Diệp lần đâu tiên trong buổi lễ kỷ niệm ngày thành lập binh chủng Không quân. Anh được đơn vị bình chọn là phi công đạt nhiều thành tích nổi bật trong năm. Là một phi công trẻ, bô trai, hào hoa nên Huy được giới nữ sinh xếp vào loại “người yêu lý tưởng”.
Vũ Ngọc Linh - Cái thuở mà quốc lộ 1 được gọi văn hoa là “con đường cái quan” hay còn gọi là quan lộ. Tính từ sông Bến Hải (vùng phi quân sự) ta có thể đi dọc suốt một lèo qua các đèo Hải Vân, đèo Cả, tỉnh Quảng Trị, Huế, Đà Nẵng… vào tới miền Nam VNCH.
Lê Như Đức - Sài Gòn, vào những năm 1977, 1978, nếu có ai lỡ lời nói hai chữ vượt biên thì mọi người đều e dè, sợ sệt. Chỉ cần lỡ lời vài ba câu có dính líu đến hai chữ vượt biên là có thể đi tù cải tạo mút mùa. Vậy mà y lại có cái biệt danh thật là ngộ nghĩnh và hết sức ngang tàng : Công Tử Vượt Biên.
Phạm Phong Dinh - Nhà xác Bệnh Viện Quân Dân Y tỉnh trong tháng cuối năm đột nhiên nhận nhiều thi thể hơn những tháng mùa thu. Chiến sự nổ lớn khắp đất nước, thương binh được từng đoàn xe GMC ùn ùn chở vào nằm chật trong những phòng ngoại thương,...
Đây là một câu chuyện hay, vui, và rất dễ thuơng… Chuyện này cũng có thể dùng để “quảng cáo” cho các anh “con trai thành thị” muốn lấy “gái quê miệt vườn.”
Điệp Mỹ Linh - Cho phi cơ lượn vài vòng trên không trung, Dinh cảm thấy vui hẳn lên với cảm giác được hoàn toàn tự do. Nhìn xuống, thấy đồng ruộng xanh ngát, tự dưng một giòng nhạc khởi lên trong lòng, Dinh hát theo điệu Valse Lente:....
Tôi có thằng bạn nối khố. Nối khố đúng nghĩa, thân nhau từ nhỏ đến lớn. Cho đến bây giờ đầu hai thứ tóc mà vẫn mầy tao. Dĩ nhiên tôi phải gọi vợ hắn bằng chị một cách lễ phép.