Bao nhiêu quan chức ở Hà Giang mua dâm nữ sinh?
Trân Văn, phóng viên RFA
2010-04-12
Năm ngoái, vụ án “mua dâm người chưa thành niên”, xảy ra tại trường trung học Việt Lâm, huyện Vị Xuyên, tỉnh Hà Giang, từng khiến công chúng bàng hoàng.
AFP photo/Hoang Dinh Nam
Một học sinh đạp xe ngang qua pano có ghi "Xâm hại tình dục trẻ em là tội ác" trên đường phố Vũng Tàu.
Người mua dâm hàng chục nữ sinh theo học tại ngôi trường đó là ông Sầm Đức Xương, hiệu trưởng của trường này.
Hủy án sơ thẩm
Năm nay, công chúng sửng sốt hơn khi toà án cấp phúc thẩm tuyên hủy bản án sơ thẩm để điều tra lại từ đầu, vì toàn bộ quá trình điều tra, truy tố, xét xử ở cấp sơ thẩm được nhận định là có nhiều sai sót.
Có nhiều dấu hiệu cho thấy, những sai sót đó là cố tình, nhằm bao che hành vi “mua dâm người chưa thành niên” của hàng chục viên chức, trong đó có ông Nguyễn Trường Tô, Chủ tịch tỉnh Hà Giang.
Thậm chí có cả những dấu hiệu cho thấy, đã có hai nạn nhân là nữ sinh Nguyễn Thị Thanh Thúy và nữ sinh Nguyễn Thị Hằng bị biến thành tội phạm để che đậy cho những tội phạm khác.
Về phía tôi, đây là vụ án không có căn cứ để truy tố hai cháu về tội môi giới mãi dâm. Căn cứ vào tính nhân đạo trong luật pháp Việt Nam thì không nên áp dụng biện pháp tạm giam đối với các cháu.
Luật sư Trần Đình Triển
Sau hai tháng được “điều tra lại từ đầu”, vụ án này đang diễn tiến thế nào?
Vẫn bị tạm giam
Trân Văn phỏng vấn Luật sư Trần Đình Triển, Trưởng Văn phòng Luật sư Vì Dân, nơi nhận bào chữa miễn phí cho nữ sinh Nguyễn Thị Thanh Thúy và nữ sinh Nguyễn Thị Hằng.
Ông kể: “Sau khi Tòa án Nhân dân tỉnh Hà Giang hủy án, trả hồ sơ điều tra lại từ đầu, công an của huyện Vị Xuyên đã trực tiếp điều tra nhưng cách đây khoảng chừng một tháng thì công an tỉnh Hà Giang đã rút vụ án lên để trực tiếp điều tra.
Về phía tôi, mặc dầu rất bận nhưng cũng đành phải chấp nhận theo vụ án này đến cùng, cho dù có thể tốn kém, có thể vất vả, tôi đã chấp nhận làm việc miễn phí cho cả hai cháu: cháu Thúy và cháu Hằng.
Cách đây hai tuần thì tôi đã làm việc với Văn phòng Cơ quan cảnh sát điều tra của công an tỉnh, có vào trại tạm giam cùng với điều tra viên để gặp hai cháu.
Tôi hỏi các cháu, lần này, trong quá trình tiến hành điều tra lại thì các điều tra viên xét hỏi có gì mà các cháu cảm thấy không hài lòng không?
Các cháu trình bày là các điều tra viên mới, tiến hành điều tra lại vụ này thì họ lấy lời khai của các cháu đúng pháp luật, ghi chép rất đầy đủ ý kiến của các cháu.
Trong công tác tạm giam thì cháu Hằng không có việc gì, riêng cháu Thúy, sau phiên tòa, cháu không được giải quyết cho gia đình thăm nuôi cũng như không cho gia đình gặp, với lý do là cháu làm mất trật tự trong trại tạm giam. Tôi có hỏi mất trật tự thế nào, thì cháu nói là trong trại, người ta nhắn từ phòng nọ sang phòng kia, để đi cung hay là ra xét xử thì không bị làm sao, riêng cháu thì lại bị xử lý là không được thăm nuôi.
Hai nữa là tình hình bệnh tật của cháu cũng rất là phức tạp, bệnh xá thì không đủ khả năng để khám bệnh mà không đưa cháu đi ra bệnh viện bên ngoài để chữa chạy cho cháu.
Trường THCS Việt Lâm, nơi ông Sầm Đức Xương làm hiệu trưởng. Photo courtesy of blog.yume.vn
Tôi đã đề đạt điều tra viên, làm việc với cơ quan quản lý trại giam của công an tỉnh Hà Giang là không nên áp dụng biện pháp không cho thăm nuôi với phụ nữ mà khi phạm tội đang còn vị thành niên, thứ hai nữa là phải đề nghị giải quyết cho cháu khám bệnh ngay.
Tôi cũng đã làm việc với điều tra. Nếu đã trả hồ sơ điều tra lại thì người ta phải xem xét lại từ đầu để xem có tội hay không có tội, áp dụng biện pháp ngăn chận hay không áp dụng biện pháp ngăn chận.
Về phía tôi, đây là vụ án không có căn cứ để truy tố hai cháu về tội môi giới mãi dâm, thứ hai nữa là sau khi hủy án thì cơ quan điều tra đã có vài ba tháng để làm việc và cũng đã lấy lời khai tương đối rồi. Thứ ba nữa là căn cứ vào tính nhân đạo trong luật pháp Việt Nam thì không nên áp dụng biện pháp tạm giam đối với các cháu. Gia đình của hai cháu đã làm đơn bảo lãnh để cho hai cháu được tại ngoại.”
Trân Văn:
Kết quả thế nào ạ?
Luật sư Trần Đình Triển: “Kết quả đến bây giờ là các cháu vẫn chưa được tạm tha.
Văn bản kiến nghị của tôi đã được một số đồng chí lãnh đạo các cơ quan có chức năng của đảng và nhà nước quan tâm, đó là ý kiến của đồng chí Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Phú Trọng, Ủy ban Tư pháp Quốc Hội đã có văn bản cho Bộ Công an, Tòa án Nhân dân Tối cao và Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao.
Vừa qua tôi được biết là phía Tòa án Nhân dân Tối cao cũng đã có văn bản do ông Đặng Văn Phương, Phó Chánh án Tòa án Nhân dân Tối cao ký, gửi cho Viện Kiểm sát Tối cao, đề nghị kiểm sát điều tra và xem xét.
Tôi cũng được biết là một số cơ quan trung ương đã lên Hà Giang và đang tiến hành xem xét vụ việc.
Về phía tôi thì tôi cho rằng dù xem xét gì nữa thì cơ quan trung ương phải tiến hành, còn nếu để cơ quan địa phương làm thì tôi cho rằng sẽ không đảm bảo tính khách quan và sẽ có nhiều điều không thuận lợi xảy ra.”
Dễ bỏ sót tội phạm
Trân Văn: Thưa anh Triển, theo một vài nguồn tin mà chúng tôi có thì đã có một số áp lực đối với nhân chứng, đối với gia đình của cô Hằng và cô Thúy, thậm chí là cũng đã có những biểu hiện không bình thường, nhằm gây áp lực đối với luật sư tham gia bảo vệ quyền lợi cho hai bị cáo vị thành niên là anh.
Anh có thể cho thính giả của chúng tôi biết những tin đồn đó là như thế nào không?
Bây giờ chúng ta phải khách quan, nếu cơ quan trung ương không làm thì rất khó để làm. Tôi cho rằng không phải chỉ có 15 cháu này và mấy ông ấy đâu, mà còn rất nhiều nữa.
Luật sư Trần Đình Triển
Luật sư Trần Đình Triển: “Những áp lực, thậm chí đe dọa, thậm chí mua chuộc, thậm chí dùng những lời lẽ không hay, hay là phân tích ngược lại đối với gia đình hai cháu bé, cũng như việc gặp gỡ các nhân chứng, đặc biệt là nhiều sự kiện chứng minh sự việc đó và kể cả bản thân tôi...
Tất cả những điều đó tôi nghe nhưng anh cũng phải thông cảm cho tôi là tôi đang nghe, tôi mới được nghe và nghe qua nguồn nọ, qua người kia, kể cả gia đình của các cháu cũng có gọi điện nói với tôi, và nhiều người khác cũng nói với tôi những lời như vậy.
Tuy nhiên, tôi chưa có bằng chứng xác thực để kết luận. Do đó về phía tôi thì cũng chỉ đặt giả thuyết là phòng ngừa, trong công việc phải phòng ngừa để làm cho đúng, cho tốt, theo đúng pháp luật. Tôi là một luật sư thì tôi nghe và chưa có bằng chứng thì tôi chưa dám kết luận về vấn đề đó.”
Trân Văn: Thưa anh Triển, với kinh nghiệm của một luật sư chuyên về tranh tụng, theo anh, liệu là những áp lực từ dư luận, những tin mà theo anh là chưa kiểm chứng cho nên chưa thể tường thuật chi tiết, chưa thể kết luận, có thể tác động đến các nhân chứng, đến gia đình của các bị cáo và nó có thể khiến cho vụ án chuyển dịch theo một hướng hoàn toàn khác, không đúng với sự thật khách quan hay không?
Luật sư Trần Đình Triển: Đấy là vấn đề. Để giải quyết vấn đề đó, tôi đã vào trại tạm giam, có chứng kiến của Phó Thủ trưởng Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh Hà Giang, vì khi đó có dư luận cho rằng, các cháu vu khống và thứ hai là chỉ theo lời khai của các cháu thì chưa đủ căn cứ để kết luận về cái gọi là "danh sách đen".
Ông Nguyễn Trường Tô, một quan chức mua dâm nữ sinh ở tỉnh Hà Giang. Photo courtesy of blog Pham Viet Đao
Để giải quyết vấn đề đó thì tôi hỏi từng cháu, thứ nhất là cháu Hằng, sau đó gặp cháu Thúy về mối quan hệ của các cháu với ông Nguyễn Trường Tô.
Đối với cháu Hằng thì cháu Hằng tự nguyện, đó có thể là quan hệ tình dục với vị thành niên, nhưng đối với cháu Thúy thì có những dấu hiệu là một vụ cưỡng dâm có tổ chức.
Hôm đó, cháu Thúy khai là ngày mai thi thì hôm nay ông Sầm Đức Xương gọi cho cháu, ra lệnh cho cháu phải nghe và thực hiện theo lời của một phụ nữ. Cháu bảo rằng ngày mai thi rồi cho nên không thể đi được thì thầy Xương nói rằng, nếu không đi thì kể cả học cũng không đậu, còn đi thì không học cũng đậu.
Cháu buộc phải nghe, đến khách sạn để gặp một phụ nữ chính là người lễ tân của khách sạn. Ngoài người phụ nữ đó thì gặp anh Sáng là Phó bí thư của Huyện đoàn Vị Xuyên - người cháu rất biết vì cháu là cán bộ đoàn của trường.
Phó Bí thư Huyện đoàn đưa cháu lên phòng gặp một người và giới thiệu đó là ông Nguyễn Trường Tô, chủ tịch tỉnh. Sau đó thì ông Nguyễn Trường Tô quan hệ với cháu và ra về.
Tình tiết này thì không phải là quan hệ tình dục với vị thành niên nữa mà ở đây là một vụ cưỡng dâm và có tổ chức.
Cái này rất dễ để xác minh, rất nhiều giải pháp để làm. Tôi lấy ví dụ, yêu cầu cơ quan viễn thông cung cấp các số điện thoại giao dịch với nhau trong ngày mà các cháu khai.
Bây giờ chúng ta phải khách quan, nếu cơ quan trung ương không làm thì rất khó để làm. Tôi cho rằng không phải chỉ có 15 cháu này và mấy ông ấy đâu, mà còn rất nhiều nữa. Theo như tôi biết là còn nữa.
Ngay tại tòa, ông Sầm Đức Xương cũng đã nói rằng, Bí thư Đoàn trường nói rằng, một số quan chức của tỉnh thường lấy xe đón các cháu ở cổng trường. Ai ở phiên tòa hôm đó cũng nghe ông Sầm Đức Xương nói như vậy.
Rõ ràng ở đây không phải chỉ có một người mà còn những người khác. Chúng ta chưa khai thác hết tất cả những nguồn thông tin của các cháu thôi.
Do đó nếu trung ương không vào cuộc thì tôi cho rằng thông tin sẽ bị bưng bít, bởi nó liên quan không chỉ ông Tô mà dây mơ rễ má đến ông nọ, ông kia, con ông nọ, cháu bà kia, có cơ sở để mà nói rằng không có thì sẽ tạo khó khăn trong công tác điều tra.”
Trân Văn:
Cảm ơn anh Triển. Chúc anh khỏe và bình an. Bao nhiêu quan chức ở Hà Giang mua dâm nữ sinh?
Trân Văn, phóng viên RFA
2010-04-12
Năm ngoái, vụ án “mua dâm người chưa thành niên”, xảy ra tại trường trung học Việt Lâm, huyện Vị Xuyên, tỉnh Hà Giang, từng khiến công chúng bàng hoàng.
AFP photo/Hoang Dinh Nam
Một học sinh đạp xe ngang qua pano có ghi "Xâm hại tình dục trẻ em là tội ác" trên đường phố Vũng Tàu.
Người mua dâm hàng chục nữ sinh theo học tại ngôi trường đó là ông Sầm Đức Xương, hiệu trưởng của trường này.
Hủy án sơ thẩm
Năm nay, công chúng sửng sốt hơn khi toà án cấp phúc thẩm tuyên hủy bản án sơ thẩm để điều tra lại từ đầu, vì toàn bộ quá trình điều tra, truy tố, xét xử ở cấp sơ thẩm được nhận định là có nhiều sai sót.
Có nhiều dấu hiệu cho thấy, những sai sót đó là cố tình, nhằm bao che hành vi “mua dâm người chưa thành niên” của hàng chục viên chức, trong đó có ông Nguyễn Trường Tô, Chủ tịch tỉnh Hà Giang.
Thậm chí có cả những dấu hiệu cho thấy, đã có hai nạn nhân là nữ sinh Nguyễn Thị Thanh Thúy và nữ sinh Nguyễn Thị Hằng bị biến thành tội phạm để che đậy cho những tội phạm khác.
Về phía tôi, đây là vụ án không có căn cứ để truy tố hai cháu về tội môi giới mãi dâm. Căn cứ vào tính nhân đạo trong luật pháp Việt Nam thì không nên áp dụng biện pháp tạm giam đối với các cháu.
Luật sư Trần Đình Triển
Sau hai tháng được “điều tra lại từ đầu”, vụ án này đang diễn tiến thế nào?
Vẫn bị tạm giam
Trân Văn phỏng vấn Luật sư Trần Đình Triển, Trưởng Văn phòng Luật sư Vì Dân, nơi nhận bào chữa miễn phí cho nữ sinh Nguyễn Thị Thanh Thúy và nữ sinh Nguyễn Thị Hằng.
Ông kể: “Sau khi Tòa án Nhân dân tỉnh Hà Giang hủy án, trả hồ sơ điều tra lại từ đầu, công an của huyện Vị Xuyên đã trực tiếp điều tra nhưng cách đây khoảng chừng một tháng thì công an tỉnh Hà Giang đã rút vụ án lên để trực tiếp điều tra.
Về phía tôi, mặc dầu rất bận nhưng cũng đành phải chấp nhận theo vụ án này đến cùng, cho dù có thể tốn kém, có thể vất vả, tôi đã chấp nhận làm việc miễn phí cho cả hai cháu: cháu Thúy và cháu Hằng.
Cách đây hai tuần thì tôi đã làm việc với Văn phòng Cơ quan cảnh sát điều tra của công an tỉnh, có vào trại tạm giam cùng với điều tra viên để gặp hai cháu.
Tôi hỏi các cháu, lần này, trong quá trình tiến hành điều tra lại thì các điều tra viên xét hỏi có gì mà các cháu cảm thấy không hài lòng không?
Các cháu trình bày là các điều tra viên mới, tiến hành điều tra lại vụ này thì họ lấy lời khai của các cháu đúng pháp luật, ghi chép rất đầy đủ ý kiến của các cháu.
Trong công tác tạm giam thì cháu Hằng không có việc gì, riêng cháu Thúy, sau phiên tòa, cháu không được giải quyết cho gia đình thăm nuôi cũng như không cho gia đình gặp, với lý do là cháu làm mất trật tự trong trại tạm giam. Tôi có hỏi mất trật tự thế nào, thì cháu nói là trong trại, người ta nhắn từ phòng nọ sang phòng kia, để đi cung hay là ra xét xử thì không bị làm sao, riêng cháu thì lại bị xử lý là không được thăm nuôi.
Hai nữa là tình hình bệnh tật của cháu cũng rất là phức tạp, bệnh xá thì không đủ khả năng để khám bệnh mà không đưa cháu đi ra bệnh viện bên ngoài để chữa chạy cho cháu.
Trường THCS Việt Lâm, nơi ông Sầm Đức Xương làm hiệu trưởng. Photo courtesy of blog.yume.vn
Tôi đã đề đạt điều tra viên, làm việc với cơ quan quản lý trại giam của công an tỉnh Hà Giang là không nên áp dụng biện pháp không cho thăm nuôi với phụ nữ mà khi phạm tội đang còn vị thành niên, thứ hai nữa là phải đề nghị giải quyết cho cháu khám bệnh ngay.
Tôi cũng đã làm việc với điều tra. Nếu đã trả hồ sơ điều tra lại thì người ta phải xem xét lại từ đầu để xem có tội hay không có tội, áp dụng biện pháp ngăn chận hay không áp dụng biện pháp ngăn chận.
Về phía tôi, đây là vụ án không có căn cứ để truy tố hai cháu về tội môi giới mãi dâm, thứ hai nữa là sau khi hủy án thì cơ quan điều tra đã có vài ba tháng để làm việc và cũng đã lấy lời khai tương đối rồi. Thứ ba nữa là căn cứ vào tính nhân đạo trong luật pháp Việt Nam thì không nên áp dụng biện pháp tạm giam đối với các cháu. Gia đình của hai cháu đã làm đơn bảo lãnh để cho hai cháu được tại ngoại.”
Trân Văn:
Kết quả thế nào ạ?
Luật sư Trần Đình Triển: “Kết quả đến bây giờ là các cháu vẫn chưa được tạm tha.
Văn bản kiến nghị của tôi đã được một số đồng chí lãnh đạo các cơ quan có chức năng của đảng và nhà nước quan tâm, đó là ý kiến của đồng chí Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Phú Trọng, Ủy ban Tư pháp Quốc Hội đã có văn bản cho Bộ Công an, Tòa án Nhân dân Tối cao và Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao.
Vừa qua tôi được biết là phía Tòa án Nhân dân Tối cao cũng đã có văn bản do ông Đặng Văn Phương, Phó Chánh án Tòa án Nhân dân Tối cao ký, gửi cho Viện Kiểm sát Tối cao, đề nghị kiểm sát điều tra và xem xét.
Tôi cũng được biết là một số cơ quan trung ương đã lên Hà Giang và đang tiến hành xem xét vụ việc.
Về phía tôi thì tôi cho rằng dù xem xét gì nữa thì cơ quan trung ương phải tiến hành, còn nếu để cơ quan địa phương làm thì tôi cho rằng sẽ không đảm bảo tính khách quan và sẽ có nhiều điều không thuận lợi xảy ra.”
Dễ bỏ sót tội phạm
Trân Văn: Thưa anh Triển, theo một vài nguồn tin mà chúng tôi có thì đã có một số áp lực đối với nhân chứng, đối với gia đình của cô Hằng và cô Thúy, thậm chí là cũng đã có những biểu hiện không bình thường, nhằm gây áp lực đối với luật sư tham gia bảo vệ quyền lợi cho hai bị cáo vị thành niên là anh.
Anh có thể cho thính giả của chúng tôi biết những tin đồn đó là như thế nào không?
Bây giờ chúng ta phải khách quan, nếu cơ quan trung ương không làm thì rất khó để làm. Tôi cho rằng không phải chỉ có 15 cháu này và mấy ông ấy đâu, mà còn rất nhiều nữa.
Luật sư Trần Đình Triển
Luật sư Trần Đình Triển: “Những áp lực, thậm chí đe dọa, thậm chí mua chuộc, thậm chí dùng những lời lẽ không hay, hay là phân tích ngược lại đối với gia đình hai cháu bé, cũng như việc gặp gỡ các nhân chứng, đặc biệt là nhiều sự kiện chứng minh sự việc đó và kể cả bản thân tôi...
Tất cả những điều đó tôi nghe nhưng anh cũng phải thông cảm cho tôi là tôi đang nghe, tôi mới được nghe và nghe qua nguồn nọ, qua người kia, kể cả gia đình của các cháu cũng có gọi điện nói với tôi, và nhiều người khác cũng nói với tôi những lời như vậy.
Tuy nhiên, tôi chưa có bằng chứng xác thực để kết luận. Do đó về phía tôi thì cũng chỉ đặt giả thuyết là phòng ngừa, trong công việc phải phòng ngừa để làm cho đúng, cho tốt, theo đúng pháp luật. Tôi là một luật sư thì tôi nghe và chưa có bằng chứng thì tôi chưa dám kết luận về vấn đề đó.”
Trân Văn: Thưa anh Triển, với kinh nghiệm của một luật sư chuyên về tranh tụng, theo anh, liệu là những áp lực từ dư luận, những tin mà theo anh là chưa kiểm chứng cho nên chưa thể tường thuật chi tiết, chưa thể kết luận, có thể tác động đến các nhân chứng, đến gia đình của các bị cáo và nó có thể khiến cho vụ án chuyển dịch theo một hướng hoàn toàn khác, không đúng với sự thật khách quan hay không?
Luật sư Trần Đình Triển: Đấy là vấn đề. Để giải quyết vấn đề đó, tôi đã vào trại tạm giam, có chứng kiến của Phó Thủ trưởng Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh Hà Giang, vì khi đó có dư luận cho rằng, các cháu vu khống và thứ hai là chỉ theo lời khai của các cháu thì chưa đủ căn cứ để kết luận về cái gọi là "danh sách đen".
Ông Nguyễn Trường Tô, một quan chức mua dâm nữ sinh ở tỉnh Hà Giang. Photo courtesy of blog Pham Viet Đao
Để giải quyết vấn đề đó thì tôi hỏi từng cháu, thứ nhất là cháu Hằng, sau đó gặp cháu Thúy về mối quan hệ của các cháu với ông Nguyễn Trường Tô.
Đối với cháu Hằng thì cháu Hằng tự nguyện, đó có thể là quan hệ tình dục với vị thành niên, nhưng đối với cháu Thúy thì có những dấu hiệu là một vụ cưỡng dâm có tổ chức.
Hôm đó, cháu Thúy khai là ngày mai thi thì hôm nay ông Sầm Đức Xương gọi cho cháu, ra lệnh cho cháu phải nghe và thực hiện theo lời của một phụ nữ. Cháu bảo rằng ngày mai thi rồi cho nên không thể đi được thì thầy Xương nói rằng, nếu không đi thì kể cả học cũng không đậu, còn đi thì không học cũng đậu.
Cháu buộc phải nghe, đến khách sạn để gặp một phụ nữ chính là người lễ tân của khách sạn. Ngoài người phụ nữ đó thì gặp anh Sáng là Phó bí thư của Huyện đoàn Vị Xuyên - người cháu rất biết vì cháu là cán bộ đoàn của trường.
Phó Bí thư Huyện đoàn đưa cháu lên phòng gặp một người và giới thiệu đó là ông Nguyễn Trường Tô, chủ tịch tỉnh. Sau đó thì ông Nguyễn Trường Tô quan hệ với cháu và ra về.
Tình tiết này thì không phải là quan hệ tình dục với vị thành niên nữa mà ở đây là một vụ cưỡng dâm và có tổ chức.
Cái này rất dễ để xác minh, rất nhiều giải pháp để làm. Tôi lấy ví dụ, yêu cầu cơ quan viễn thông cung cấp các số điện thoại giao dịch với nhau trong ngày mà các cháu khai.
Bây giờ chúng ta phải khách quan, nếu cơ quan trung ương không làm thì rất khó để làm. Tôi cho rằng không phải chỉ có 15 cháu này và mấy ông ấy đâu, mà còn rất nhiều nữa. Theo như tôi biết là còn nữa.
Ngay tại tòa, ông Sầm Đức Xương cũng đã nói rằng, Bí thư Đoàn trường nói rằng, một số quan chức của tỉnh thường lấy xe đón các cháu ở cổng trường. Ai ở phiên tòa hôm đó cũng nghe ông Sầm Đức Xương nói như vậy.
Rõ ràng ở đây không phải chỉ có một người mà còn những người khác. Chúng ta chưa khai thác hết tất cả những nguồn thông tin của các cháu thôi.
Do đó nếu trung ương không vào cuộc thì tôi cho rằng thông tin sẽ bị bưng bít, bởi nó liên quan không chỉ ông Tô mà dây mơ rễ má đến ông nọ, ông kia, con ông nọ, cháu bà kia, có cơ sở để mà nói rằng không có thì sẽ tạo khó khăn trong công tác điều tra.”
Trân Văn:
Cảm ơn anh Triển. Chúc anh khỏe và bình an. Bao nhiêu quan chức ở Hà Giang mua dâm nữ sinh?
Trân Văn, phóng viên RFA
2010-04-12
Năm ngoái, vụ án “mua dâm người chưa thành niên”, xảy ra tại trường trung học Việt Lâm, huyện Vị Xuyên, tỉnh Hà Giang, từng khiến công chúng bàng hoàng.
AFP photo/Hoang Dinh Nam
Một học sinh đạp xe ngang qua pano có ghi "Xâm hại tình dục trẻ em là tội ác" trên đường phố Vũng Tàu.
Người mua dâm hàng chục nữ sinh theo học tại ngôi trường đó là ông Sầm Đức Xương, hiệu trưởng của trường này.
Hủy án sơ thẩm
Năm nay, công chúng sửng sốt hơn khi toà án cấp phúc thẩm tuyên hủy bản án sơ thẩm để điều tra lại từ đầu, vì toàn bộ quá trình điều tra, truy tố, xét xử ở cấp sơ thẩm được nhận định là có nhiều sai sót.
Có nhiều dấu hiệu cho thấy, những sai sót đó là cố tình, nhằm bao che hành vi “mua dâm người chưa thành niên” của hàng chục viên chức, trong đó có ông Nguyễn Trường Tô, Chủ tịch tỉnh Hà Giang.
Thậm chí có cả những dấu hiệu cho thấy, đã có hai nạn nhân là nữ sinh Nguyễn Thị Thanh Thúy và nữ sinh Nguyễn Thị Hằng bị biến thành tội phạm để che đậy cho những tội phạm khác.
Về phía tôi, đây là vụ án không có căn cứ để truy tố hai cháu về tội môi giới mãi dâm. Căn cứ vào tính nhân đạo trong luật pháp Việt Nam thì không nên áp dụng biện pháp tạm giam đối với các cháu.
Luật sư Trần Đình Triển
Sau hai tháng được “điều tra lại từ đầu”, vụ án này đang diễn tiến thế nào?
Vẫn bị tạm giam
Trân Văn phỏng vấn Luật sư Trần Đình Triển, Trưởng Văn phòng Luật sư Vì Dân, nơi nhận bào chữa miễn phí cho nữ sinh Nguyễn Thị Thanh Thúy và nữ sinh Nguyễn Thị Hằng.
Ông kể: “Sau khi Tòa án Nhân dân tỉnh Hà Giang hủy án, trả hồ sơ điều tra lại từ đầu, công an của huyện Vị Xuyên đã trực tiếp điều tra nhưng cách đây khoảng chừng một tháng thì công an tỉnh Hà Giang đã rút vụ án lên để trực tiếp điều tra.
Về phía tôi, mặc dầu rất bận nhưng cũng đành phải chấp nhận theo vụ án này đến cùng, cho dù có thể tốn kém, có thể vất vả, tôi đã chấp nhận làm việc miễn phí cho cả hai cháu: cháu Thúy và cháu Hằng.
Cách đây hai tuần thì tôi đã làm việc với Văn phòng Cơ quan cảnh sát điều tra của công an tỉnh, có vào trại tạm giam cùng với điều tra viên để gặp hai cháu.
Tôi hỏi các cháu, lần này, trong quá trình tiến hành điều tra lại thì các điều tra viên xét hỏi có gì mà các cháu cảm thấy không hài lòng không?
Các cháu trình bày là các điều tra viên mới, tiến hành điều tra lại vụ này thì họ lấy lời khai của các cháu đúng pháp luật, ghi chép rất đầy đủ ý kiến của các cháu.
Trong công tác tạm giam thì cháu Hằng không có việc gì, riêng cháu Thúy, sau phiên tòa, cháu không được giải quyết cho gia đình thăm nuôi cũng như không cho gia đình gặp, với lý do là cháu làm mất trật tự trong trại tạm giam. Tôi c